` `
Nội dung bài viết: [ Ẩn ]
Ngày 22 tháng 12 đã đi vào lịch sử dân tộc ta, đánh dấu sự ra đời của lực lượng quân đội nhân dân Việt Nam. Nhân dịp đặc biệt này Printgo xin gợi ý những bài thơ về người lính và chú bộ đội nhằm tôn vinh người những anh hùng dân tộc phục vụ trong lực lượng Quân đội Nhân dân.
Quân đội nhân dân Việt Nam là từ dân mà ra, vì dân mà chiến đấu. Vậy nên dù trong thời bình hay thời chiến, những người lính luôn nắm vai trò xung kích, đi đầu trong thực hiện nhiệm vụ và các tình huống cấp bách như: Phòng chống thiên tai, cứu nạn, cứu hộ,...Nữ quân nhân chuyên nghiệp không chỉ làm việc 8 tiếng một ngày mà còn có mặt bất cứ khi nào cấp bách.
Đã đứng trong hàng quân ngũ, bất kỳ chiến sĩ nào đều sẵn sàng nhận lệnh làm nhiệm vụ mọi nơi, không màng khó khăn, giờ giấc, điều này đã trở thành việc thường ngày của nhà binh. Trong 2 năm nay, chúng ta đã chứng kiến những ngày bộ đội đón kiều bào về khu cách ly; hàng nghìn người lính ăn núi ngủ rừng, bám chốt ngăn chặn dịch bệnh xâm nhập. Đã có hàng trăm chiến sĩ hoãn việc cá nhân quan trọng để cống hiến hết mình cho tổ quốc, lực lượng này luôn đi đầu, sẵn sàng hi sinh, không ngại hiểm nguy, gian khó.
Nhìn lại một thời "Máu và Hoa" của dân tộc, chúng ta càng thêm biết ơn về những đóng góp, hy sinh của người lính và truyền thống “Lớp cha trước, lớp con sau” trong công cuộc bảo vệ vững chắc tổ quốc.
Vai trò của người lính trong thời bình
Ta từ giã, một thời áo lính
Trở về nhà, với toan tính nhỏ nhoi
Chăm chỉ làm ăn, tính toán rạch ròi
Bù đắp lại, thiệt thòi ngày xa vắng..
Bao kẻ thù, ta còn chiến thắng
Khó khăn nào, ta chẳng vượt qua
Từ bàn tay, cuộc đời sẽ nở hoa
Những người lính, viết bài ca hạnh phúc.
Lại vươn lên, không bao giờ ngã gục
Trước gian lao, càng sôi sục tinh thần
Người lính chiến binh, chẳng có phân vân
Ta lại thắng, như bao lần chiến thắng..
Mưa rơi, mưa rơi
Lộp bộp, lộp bộp
Áo dù có ướt
Vội đi, vẫn đi.
Đường ra mặt trận
Còn dài, còn dài
Cho dù mưa rơi
Chú vẫn đi tới.
Chú đi trong đêm
Long lanh sao đỏ
Như ngọn đèn nhỏ
Soi đường hành quân.
Mưa rơi, mưa rơi
Áo dù có ướt
Vẫn đi, vẫn đi
Chân dồn dập bước.
Chiều dừng quân ngừng bước lưng đồi
Chiều biên cương bầu trời giăng thấp
Kê ba lô làm bàn thơ tình anh viết
Nét chữ không tròn gửi em yêu hậu phương
Chắc giờ này em đang buổi tan trường
Tà áo trắng bay trong chiều lộng gió
Cứ tưởng tượng mà lòng anh hớn hở
Em tung tăng giữa vùng trời bình yên
Nghĩ đến đây anh lại nhớ em thêm
Nhớ ánh mắt u uẩn chiều đưa tiễn
Anh thương em người yêu lính chiến
Ngày tháng năm dài mòn mỏi đợi chờ
Đường hành quân qua bao nẻo sông hồ
Biên cương núi cao, tiền tiêu điễm tựa
Mỗi đêm đêm căng tròn mắt lữa
Súng thép chắc tay giây phút nào lơi
Có những chiều buông mây xuống lưng đồi
Vai anh ướt lạnh mịt mờ sương núi
Anh nhớ em, nỗi nhớ về vời vợi
Nhớ nụ cười nhớ ánh mắt làn môi
Thơ viết về em có màu của núi đồi
Có tiếng chim rừng gọi ngày vào tối
Có ánh sao khuya đêm tuần tra đưa lối
Có tiếng xạc xào trên lều bạt mưa rơi
Thư viết về em tranh thủ phút nghĩ ngơi
Nên chẳng đẹp lời xin em đừng dỗi
Cánh thư tình viết từ nơi biên giới
Gửi về em yêu nghìn nỗi nhớ thương.
Nếu ai hỏi thì em cứ nói
Người yêu em là lính phòng không
Tuổi thanh xuân cất bước lên đường
Để giữ vững bầu trời Tổ quốc
Ở phương xa em đâu có biết
Đôi mắt anh từng phút từng giây
Giữa đêm dài vắng bóng quê hương
Hay những trưa nắng hè cháy bỏng
Trái tim anh luôn hướng về phía trước
Ra đa anh vương đài cánh sóng
Thu tin về với tín hiệu tình yêu
Ơi quê hương ơi Tổ quốc bao la
Anh là lính giữ bầu trời Tổ quốc
Nếu ai hỏi thì em cứ nói
Người yêu em
Là lính
Phòng không
Anh đứng giữa đêm khuya
Gác cho luồng sóng trắng
Anh hát cho biển nghe
Tình yêu thương sâu lắng
Có những đêm biển lặng
Biển nằm khóc một mình
Tàu ta bị bắn cháy
Biển đau nhói con tim
Anh hải quân thủ thỉ
Biển đừng có lo gì
Việt Nam ôm ấp biển
Giặc giữ có là chi
Rồi bao đêm anh thức
Biển vỗ nhạc lời ca
Anh hải quân xa nhà
Vẫn thấy mình hạnh phúc...
"Anh Bộ đội Cụ Hồ",
Tên sao mà thân thiết,
Với nhau như ruột thịt,
Chẳng phân biệt cán-binh.
"Anh Bộ đội Cụ Hồ",
Vào trận chẳng chần chừ,
Sẵn lòng đi diệt giặc,
Dù "thần chết" đang chờ.
"Anh Bộ đội Cụ Hồ".
Tên gọi sao mà đẹp,
Được người dân mến yêu,
Quân-Dân như cá-nước.
"Anh Bộ đội Cụ Hồ",
Sao mà yêu đến thế!
Cứ ngỡ lâu rồi đất nước bình yên
Nhiệm vụ không nguy nan như thời chiến
Mới hay nơi trận địa không tiếng súng
Hiểm nguy vẫn còn thường trực, bủa vây
Bỏng chát gió Lào, sương muối buốt tay
Hạn rộng, mặn sâu, dập dồn lũ tới
Tội phạm, kẻ thù rình rập đó đây
Bất cứ đâu cần có các anh ngay
Trưa thao trường, đêm biên cương có hay
Vẫn bền gan, lặng thầm anh chiến đấu
Mồ hôi nồng quyện máu thấm đất nâu
Nghe tin anh* lòng đắng ngắt, quặn đau
Ôi, lính thời bình – Tổ quốc vẫn ngợi ca
Màu áo anh hòa màu xanh đất nước
Anh đang gieo mầm thanh bình hạnh phúc
Lính cụ Hồ ngân mãi “Tiến quân ca”!
Một ba lô, một cây súng trên tay.
Người lính chiến băng qua vùng lửa khói.
Quê hương đau, vết hằn sâu bom đạn.
Của quân thù gieo chết chóc đau thương.
Xếp bút nghiên, anh hăng hái lên đường.
Một cây súng một ba lô, một ngôi sao rực lửa.
Trên đỉnh Trường sơn, rừng sơ xác úa.
Bom đạn dập dồn hối hả bước chân nhanh.
Anh muốn thật nhanh, tiến đến Sài thành.
Nơi quê hương anh đang ngày đêm trông ngóng.
Nhưng rồi anh nằm xuống khi căng tràn nhựa sống.
Bom đạn quân thù đã cản bước chân anh.
Tuổi hai mươi, anh nằm lại rừng xanh.
Anh không được vui niềm vui đại thắng!
Anh nằm lại nơi rừng hoang núi thẳm.
Hoá thân mình thành sông núi nước Nam.
Tôi lắng nghe trong gió núi mây ngàn.
Có tiếng hát cuộc đời anh vọng mãi.
Xin an lòng những gì anh để lại.
Có chúng tôi xin tiếp tục giữ gìn.
Dù gian nan vất vả, dẫu hy sinh
Vẫn hiên ngang không cúi đầu khuất phục.
Có một thời như thế chẳng hề quên
Là người lính - người quân nhân cách mạng
Dẫu chiến tranh nhưng tâm hồn lãng mạn
Dấu tâm tình trong đáy cóc ba lô.
Có một thời cháy bỏng những mùa khô
Rừng Tây Nguyên cây trút tàn chiếc lá
Còn vũng nước cũng tranh nhau vội vã
Thú với người tranh thủ uống thay nhau.
Rất nhiều lần nén chặt nỗi buồn đau
Khi đồng đội máu tuôn trào gục xuống
Trong chiến tranh dẫu rằng không ai muốn
Vì biên cương mà chấp nhận hy sinh.
Có một thời vì tổ quốc quên mình
Vẫn nhớ thương một bóng hình kiều nữ
Vẫn khát khao một tình yêu lắm chứ !
Bởi bản năng tạo hoá đã ban rồi.
Có một thời để nhớ mãi trong tôi
Đã tiến bước dưới quân kì quyết thắng
Bất chấp đạn bom, kể chi trời mưa nắng
Súng chắc tay- thời đó mãi sao quên.
Có một thời... Đồng đội mãi gọi tên....!
Một ba lô, một cây súng trên tay.
Người lính chiến băng qua vùng lửa khói.
Quê hương đau, vết hằn sâu bom đạn.
Của quân thù gieo chết chóc đau thương.
Xếp bút nghiên, anh hăng hái lên đường.
Một cây súng một ba lô, một ngôi sao rực lửa.
Trên đỉnh Trường sơn, rừng sơ xác úa.
Bom đạn dập dồn hối hả bước chân nhanh.
Anh muốn thật nhanh, tiến đến Sài thành.
Nơi quê hương anh đang ngày đêm trông ngóng.
Nhưng rồi anh nằm xuống khi căng tràn nhựa sống.
Bom đạn quân thù đã cản bước chân anh.
Tuổi hai mươi, anh nằm lại rừng xanh.
Anh không được vui niềm vui đại thắng!
Anh nằm lại nơi rừng hoang núi thẳm.
Hoá thân mình thành sông núi nước Nam.
Tôi lắng nghe trong gió núi mây ngàn.
Có tiếng hát cuộc đời anh vọng mãi.
Xin an lòng những gì anh để lại.
Có chúng tôi xin tiếp tục giữ gìn.
Dù gian nan vất vả, dẫu hy sinh
Vẫn hiên ngang không cúi đầu khuất phục.
>>Xem thêm:
Không thể phủ nhận vai trò của việc thiết kế và in ấn theo nhu cầu đối với doanh nghiệp. Nhưng không phải đơn vị in ấn nào cũng có thể làm được hay khách hàng sẽ phải tốn thêm thời gian và công sức để tìm kiếm nhiều đối tác để thực hiện riêng rẽ công việc thiết kế và in ấn. Printgo - đơn vị cung cấp dịch vụ in ấn và thiết kế số 1 tại Việt Nam sẽ là lựa chọn phù hợp nhất cho các doanh nghiệp lúc này.
Mọi thông tin chi tiết, quý khách hàng vui lòng liên hệ với Printgo qua những kênh sau: